Xuân!
Lần đi không hẹn ngày về
Thời gian trôi mãi chưa hề đợi ai
Tuổi đời chồng chất lên ngai
Tháng năm mộng mị đêm dài cũng qua.
Viễn phương đêm lạnh nhớ nhà
Tiết đông se sắt, chung trà ấm tay
'Người' nơi cố quận có hay
Bên đời quãy gánh oằn vai lữ hành.
Chờ xuân dẫu mấy cũng đành
Hoàng mai đợi tiết đúng cành khoe hương
Tuổi thơ còn nhớ con đường
Về nhà thuở ấy còn thương đến giờ.
Một lần cho thỏa ước mơ
Một lần gặp lại bạc phơ tóc màu
Một lần ngửi thấy hương cau
Vườn xưa lá đổ cần nhau kiếp này.
HuyỀn Vũ