Xin
Xin nghiêng xuống nửa bờ vai
Nâng gịng nước mắt buông dài trên mi
Để cho phiền năo ra đi
T́nh người ở lại vô vi giữa đời
Xin chia nhau một nụ cười
Dẫu riêng ḷng vẫn trùng khơi nụ sầu
Quanh người c̣n lắm bể dâu
Buồn ta nào có thấm đâu vạn lần
Xin trao ánh mắt ân cần
Hồn toang mở chẳng ngại ngần bước vô
Mạch tim ngày tháng nghẽn khô
Giờ cuồn cuộn chảy vỡ hồ tâm tư
Xin khoan dung những ngôn từ
Dịu lành cơn giận toan nhừ nát tâm
Từ tim hóa tiếng thâm trầm
Lời yêu là khúc hồ cầm thăng hoa
Xin lắng nghe nỗi xót xa
Hiểu đời c̣n những trầm kha quanh ḿnh
Chẳng cần nói, hăy lặng thinh
Mà nghe sâu thẳm có t́nh tri âm.
DIÊU LINH