TRONG GIỌT CAM LỒ
Diệu Trang
(Mẹ hiền Quán Thế Âm
Chỉ một lần về thăm
Muôn đời con măi nhớ
Dáng Mẹ đứng âm thầm)
Lặng lẽ bên núi đồi
Dưới khoảng trời mênh mông
Mắt Mẹ dơi xa trông
Đàn con từ muôn hướng
Giọt nước đọng nhành dương
Vạn kiếp rải yêu thương
Ta bà Người hoá hiện
Màu nhiệm cơi vô thường
Vô thường trong cơi mộng
Thuyền Từ vượt sông Mê
Đưa tâm con trở về
Thoát đôi bờ bỉ-thử
Đời trầm luân sinh tử
Ngấn lệ Người vương vương
Đôi ḍng cam lồ chảy
Hoá từ bi suối nguồn
Đêm nay trước tôn tượng
Thành tâm con nguyện cầu
Cho nhân sinh thôi khổ
Cho trần gian dứt sầu
Mẹ là ánh trăng sao
Soi tâm con vẩn đục
Mẹ thần thông diệu lực
Cứu vớt đời nguy nan
Mẹ hoá độ trần gian
Bằng ngàn tay xoa dịu
Bằng ngàn mắt thương yêu
Bằng con tim bất diệt
Thuyền từ trôi muôn kiếp
Sóng sánh trăng vàng rơi
Thuyền đời trôi muôn ngả
Lênh đênh biển luân hồi
Bao tháng ngày rong chơi
Bỗng thấy ḷng chơi vơi
Nay về ôm gối Mẹ
Ngỡ ôm cả bầu trời.