Tĩnh Lặng
....
Dường như một ít còn sót lại
Ở tận cùng của âm thanh
Vị ngọt như chưa từng được nếm thử
Mỏng manh, tan biến trong vi diệu
Giải thoát chút mơ hồ
Ta bay lên đón nhận
Một thứ rung cảm rất thật
Tràn ra thế giới rỗng toát
Ta lặng người nín thở
Níu chút gì vừa đi qua
Tĩnh lặng
.......
Dương Kiều Nhi