Một Ngày
(...về Mẹ)
Có một lần Mẹ ra cửa gọi con
Như ngày con thơ con nô đùa ngoài ngơ
Chợt nhớ ra con đi xa từ dạo đó
Mẹ rưng rưng ngồi khóc ở bên thềm
Rồi một ngày, một ngày nữa, thật dài thêm...
Mẹ đợi con vơ vàng như chiếc lá
Nỗi nhớ mong sao mà da diết quá !
Mẹ gọi con trong tiềm thức vỡ ̣a
Đă bao ngày cứ lặng lẽ trôi qua
Mẹ ra ngoài hiên ngồi như bất động
Dơi mắt chờ con trong niềm vô vọng
Không khóc được nữa rồi sao mắt vẫn c̣n cay
Và một ngày, con sợ lắm! Ngày mai...
Khi con về thềm xưa không c̣n thấy Mẹ
Là lúc con biết ḿnh không c̣n trẻ
Vắng Mẹ trong đời trẻ nhỏ cũng già nua.
Viết Cho Gịng Sông Tuổi Thơ
Chảy trong tim tôi một gịng sông
Không xanh, không mộng
Không dừa nghiêng xơa tóc
Gịng sông của những mảnh đời khó nhọc
Nước đục bốn mùa,
Chan chát nắng mưa
Tuổi thơ tôi là những buổi trưa
Xếp thuyền giấy thả vào gịng nước
Và mong thuyền chở đi bao mộng ước
Đến bờ bến tươi hồng.
Tuổi thơ tôi - những ngày đông
Co ro trong gian nhà vách thưa, gió lùa tơi tả
Nghe tim ḿnh buốt giá
Thương một con c̣ c̣n lặn lội bờ sông.
Tuổi thơ tôi canh cánh măi bên ḷng
Nỗi lo toan: cơm - áo
Cánh diều ước mơ chao đảo
Chẳng bao giờ với được tới trời xanh.
Không có cổ tích với ông Bụt hiền lành
Tuổi thơ tôi: một ḿnh - lặng lẽ
Chỉ có sông mang lời ru khe khẽ
Vỗ về, xoa dịu nỗi đau.
...Gịng sông,
nơi tuổi thơ tôi đi qua măi nặng ơn sâu
Lạc lơng giữa đất người tôi bỗng quay quắt muốn
Một lần thôi - được ngược chảy về nguồn.
DIÊU LINH