Hoài niệm
chiều đi qua cửa âm thầm
từng cơn gió vội tiếng trầm sóng xa
cách nhau một đại dương lòa
nơi em mây xám đã nhòa trời tây
rót hoài chén rượu nơi này
kể từ ly biệt còn cay mỗi chiều.
Ngồi thiền
rụng vào cõi thở bám rêu
nắng vừa tắt ngọn trên triều dương xanh
cõi xa loáng thoáng lá cành
nẩy sương trù mật đầu ghành huyễn hư
hai bàn tay chắp mộng Từ
diệu âm rơi thịch xuống phù du ca
ngoằn ngoèo nẻo mộng sa đà
thoắt rung trận gió về qua biên thùy.
PHÙ DU