Đường Về Thiên Trúc
Quảng Diệu Mai
Thiên Thu mở cuộc tao phùng
Trúc tơ thả một đôi dòng pháp âm
(Thơ Hàn Long Ẩn)
Tháng ba. Con đường lướt đi giữa những ngọn đồi chập chùng xanh biếc, những đường viền rực rỡ và có khi là cả cánh đồng thảm hoa cải trời. Sau những ngày mưa, nắng rót những tia vàng ươm như mật ong lên cảnh vật. Trời xanh và mây trắng.Thỉnh thoảng bé Thanh Tịnh lại hỏi mẹ, hỏi dì:
- Sắp về Thiên Trúc chưa mẹ?
- Nào, cùng đọc chú Đại Bi , sẽ thấy mau thôi.
Lời chú vang lên thánh thót, trong trẻo với giọng bảy tuổi của bé Thanh Tịnh, giọng cao cao cũa hai dì và giọng trầm của mẹ. Tất cả hòa vào nhau như một bản hợp xướng. Thanh âm lên bổng xuống trầm như lướt đi dọc cõi hồng trần. Cuối cùng thì cũng đến Thiên Trúc. Đón khách đường xa trên bậc thềm là Nhà Sư với đôi mắt hiền hòa biết cười dưới đôi mày rậm.
Thiên Trúc là ngôi chùa nhỏ mới thành lập ở downtown thành phố San Jose, trên đường số 7. Chùa nhỏ đơn sơ màu tường trắng thanh đạm nhưng vừa bước qua cánh cửa hẹp, cả chánh điện rực sáng lên nụ cười từ bi của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni với nếp y áo vàng tươi. Chùa không to, Phật không lớn nhưng trang nghiêm và ấm cúng. Khách như cảm nhận được thiền vị bàng bạc khắp không gian. Đó đây phảng phất mùi hương nhẹ thoảng từ bức tượng Phật nhỏ bằng gỗ Thủy Tùng Hương đặt trên kệ mà thầy trú trì Thích Thiện Long luôn mang theo trên mọi nẻo vân du. Tương truyền mùi gỗ Thủy Tùng Hương có tác dụng xua đi mọi uế khí, mang lại bình an cho người chiêm bái. Thảo nào mà mọi uể oải đường xa như tan biến đâu hết. Ở một góc hậu liêu, trên bàn viết, nét mực tàu đen như còn tươi trên trang giấy với nét chữ bay lượn. Thầy trú trì cũng là nhà sư và nhà viết thư pháp Hàn Long Ẩn. Có mấy người Phật tử đến viếng chùa từ sáng vui vẻ thăm hỏi, trò chuyện cùng với dì cháu bé Thanh Tịnh. Câu chuyện cởi mở mà hòa nhã. Diệu Mai nghiệm ra rằng đến chùa, hầu như ai cũng tở nên trầm tĩnh, từ ái hơn. Cũng vậy với chị em Mai, bao lo toan thường nhật giờ đây như cát bụi đường xa đã rủ sạch bên ngoài cổng chùa. Thỉnh thoảng lại có đôi ba Phật tử đến chùa. Người đem túi trái cây, mớ rau; người đem những vật dụng thiết yếu nho nhỏ, có khi chỉ là cây chổi quét nhà. Thầy trú trì hoan hỉ cảm niệm công đức tất cả. Chùa mới lập nên cần lắm những bàn tay đóng góp. Tuy mới nhưng sinh hoạt ở chùa đã dần đi vào ổn định, nền nếp. Chủ nhật hàng tuần có thời thuyết pháp và các khóa lễ tụng kinh cầu an, cầu siêu. Đặc biệt, đều đặn mỗi tối hàng tuần, từ 7h 30 trở đi là khóa lễ Tịnh độ.
Có câu chuyện thú vị mà bé Thanh Tịnh xoe tròn đôi mắt khi nghe kể. Cứ mỗi tối, khi tiếng chuông nhẹ ngân báo hiệu thời tụng kinh bắt đầu, trên bãi cỏ ngay trước cửa chùa lại xuất hiện hai chú thỏ xinh xắn với bộ lông xám điểm trắng. Chúng quẩn quanh chơi ở đấy cho đến khi khóa lễ kết thúc và khi thầy trú trì bước ra, chúng còn dạn dĩ sà đến chân thầy một hồi lâu mới bỏ đi. Bé Thanh Tịnh gật gù:
- Chắc là chúng đến nghe kinh đó mẹ.
Thường ngày, thầy trú trì vẫn dùng bữa rất đạm bạc, gọn nhẹ nhưng hôm nay có lẽ do có khách đường xa nên o Dình, một Phật tử bà con thầy ở gần chùa, đến nấu giúp. Chưa bao giờ mấy chị em Diệu Mai được ăn một bữa chay ngon như thế. Mà lạ, cứ đến chùa, hầu như chùa nào cũng vậy, là ăn cảm thấy rất ngon miệng. Món rau muống xào, bầu xào, canh cải và cả đậu hủ kho nữa, đều được chế biến theo kiểu rất Huế. Nghĩa là vừa có vị thanh tao, vừa thấm tháp và cay nồng. Sau bữa trưa, mấy thầy trò lại lại thân mật chuyện trò bên tách trà nóng. Từ những mẩu chuyện đạo, câu chuyện xoay dần đến đề tài thư pháp và những bài thơ đầy thiền vị của thầy. Rồi thì cũng phải đến lúc giã từ, bé Thanh Tịnh hỏi bao giờ ta lại trở về Thiên Trúc. Mẹ còn đang ngầm ngừ chưa kịp trả lời thì thầy trú trì đã mời thứ Bảy, ngày 17 tháng 4, năm 2010, tức mùng 4 tháng 3 âm lịch, về chùa dự lễ An Vị Phật. Hòa thượng Thích Tịnh Từ và Tịnh Nghiêm, tu viện Kim Sơn, thành phố San Jose, và Hòa thượng Thích Minh Đạt, chùa Quang Nghiêm, thành phố Stockton, sẽ đến làm lễ chứng minh và cầu nguyện cho ngôi Phạm vũ Thiên Trúc. Cũng sẽ có nhiều chư Tăng, Ni các chùa ở Cali và các bang khác đến dự.
Trong gió nhẹ, hai cây tùng trước cửa chùa khẽ vẫy những cành lá xanh như chào tạm biệt bé Thanh Tịnh và chị em Diệu Mai. Có lẽ dư âm cảm xúc bởi những vần thơ đạo ý tình sâu sắc và đậm hương vị giải thoát của thầy trú trì, bởi cảnh chùa đơn sơ và thanh nhã mà trên đường đi, chị em Diệu Mai đã mỗi người một câu, cảm tác bài thơ ngắn:
Đường về Thiên Trúc sáng nay
Trời xanh mây trắng nắng đầy
Chim vui véo von ca hót
Thảnh thơi an lạc là đây.
Vậy là từ đây, chắc chắn sẽ có thêm nhiều dịp vượt chặng đường xa đến thăm thành phố San Jose để về với ngôi chùa Thiên Trúc, tìm hương vị an lạc, bình yên…
Quảng Diệu Mai