Đuốc
Đêm nằm chợt nhớ làn hơi
Trở mình thức giấc quanh mình chỉ ta!
Mong sao cùng bước sóng đôi
Nẻo đường Phật đạo lòng tôi luôn cầu
Mật niệm quên mọi ưu sầu
A di đà Phật nẻo cầu quang minh
Muôn ngàn thách đố trong đời
Cùng nhau dìu dắt là người bạn thân!
Nẻo đường sinh tử xoay vần
Nương nhau nhịp bước đến gần nhau hơn
Đừng nên quên lãng rong chơi
Sáu chữ mật niệm gói hàng hành trang
Mong người sực tỉnh cơn mê
Cùng tôi đều bước bồ đề chân tâm.
Tan
Tôi đi lặng lẽ giữa hoàng hôn
Nghe gió đưa buồn con sóng xô
Thấy từng vạt nắng mơn trơn cát
Này giọt tơ trời ve vuốt cây
Quanh quẩn hải âu đến gọi bầy
Rủ nhauvề tổ sau một buổi
Rong ruổi cuộc đời cuối chân mây
Từng cơn quặn thắt nát con tim
Trái tim vấp ngã đủ trăm chiều
Tổn thương, đau xót chừng thầm lặng
Xót xa, cay đắng mãi từng đêm
Bao năm chôn dấu niềm đau ấy
Sao lại khơi hoài mặc cảm xưa?
Về đâu ta hỡi!
Đời dâu bể
Sóng dạt xô bờ chỉ mình ta
Chênh vênh một cõi đời ta vẫn
Một mình,
Một bóng,
Ngắm trăng soi!
MAI PHƯỚC LỘC