Đối diện
Ngồi nghe tiếng nhạc trẻ thơ
Suối nguồn vi diệu... bền bờ thời gian
Tỳ ni hương nhũ từng hàng
"Phương trời cao rộng' ḷng-ngang lưng trời.
Một thời khép của quên đời
An vui nét chữ trên lời kệ, kinh
Thời gian trưa, tối, b́nh minh
Ba đời nhân quả rơ ḿnh hơn ai.
Mai kia thoát khỏi h́nh hài
Dẫu vào thân khác đường dài chưa quen
Từ trong nhận thức đi lên
Sương rơi dẫu lạnh-xây nền tảng xưa.
(Một ngày giông băo vùng đông nam July 2010)
Chia tay
Hôm nay ngày măn hạ
Mời nhau một ly trà
Ngoài trời sương ướp lạnh
Đường anh về quá xa.
(17/7/2010)
Rong ruỗi…
Chiều nay u uẩn ḷng
Hư không ôi mênh mông
Đêm khuya này lạnh vắng
Mây vẫn trôi bềnh bồng.
Cảm nghe...
Đêm khuya đường về người thưa vắng
Từng đoạn đi qua... thiếu bóng trăng
Đèn đường mờ nhạt trên xa lộ
Về tới pḥng không rơ vết hằn.....
Sáng ra công việc như năm, tháng...
Lao nhọc bên đời... những người thân
Cảm nghe rung động từng hơi thở
Một đêm mà hiểu cuộc hồng trần.
(Đêm về lại lúc 0 giờ)
HUYỀN VŨ