Thơ Phan TẤn HẢi
Chữ buồn
Mỗi ngày dịch vài câu, chữ buồn
lăn trên giấy, ngập ngừng râu
tóc mọc, không kịp níu tháng ngày.
Mỗi ngày dịch vài câu, mực in
đậm nỗi buồn, ẩn tàng trên
trang giấy muôn triệu kiếp lưu dân.
Mỗi ngày dịch vài câu, tay cầm
bút không vững, nỗi đau từ
gan ruột, chữ buồn tê ngón tay.
Words of Sorrow
Translating some sentences a day, I see words
of sorrow roll on paper, feel my mustache
and hair hesitate to grow, and fail to grasp months and days.
Translating some sentences a day, I see the ink
print deeply the sorrow, scattering on
paper my millions of lifetimes in exile.
Translating some sentences a day, I see my hand
hold the pen errarically, feel the pain arise from
liver and guts, and let words of sorrow freeze my fingers.
Thấy Em
Để anh tìm em một đời, nhiều
đời, nơi khuôn mặt em ẩn
hiện trong mùa xuân, mùa hạ,
mùa thu, mùa đông, nơi mắt
em đen lấp lánh dưới từng nét
chữ anh tìm lại được kiếp này.
Để anh thấy em sáng trưa chiều
tối, để anh nghe nơi hè phố tiếng
cười em lẫn trong phiên chợ
sớm, để anh một lần ngửi hương tóc
em và rồi mãi mãi sẽ không còn lạc nhau.
Để anh thấy em hiện lên lặng
lẽ và sáng ngời trong từng
niệm, trong từng hơi thở
ngắn, hơi thở dài, trong từng nhịp
tim anh đập – không rời, lặng lẽ, sáng ngời.
Seeing You
Let me catch sight of you in this
life and in others, where your face
hovers in the spring, summer,
autumn and winter, when your black
eyes twinkle along the curved
words I have found again in this life.
Let me catch sight of you in the
morning, noon, afternoon and evening,
for I shall hear your laughter along
the sidewalks and around the morning
markets, feel your hair’s fragrance
once, and never stray away from you again.
Let me see you appear calmly and
brightly in every thought, in every short
breath, in every long breath, and in every
pulse of my heart – intrinsically, calmly and brightly.