Thơ Tâm Thường Định
TRÊN ĐỒI CAO
Chiều trên đồi gió về xao xuyến
Ánh tà dương quyến luyến mây hồng
Gió ru mát dịu hư không
Cỏ lung lay gió; mây lâng tơ lòng
Tối về một mảnh trời trong
Ngàn sao lấp lánh long đong nỗi niềm:
Ôi tổ chức, màu Lam bất diệt
Đang đương đầu bão táp phong ba..
Ôi Phật giáo, ngàn năm tỏa sáng…
Rồi thăng trầm, duyên nghiệp, hợp tan
Ôi xã tắc sơn hà còn đó
Mà như nghe nuốt lệ vào tim
Ai những đấng anh hùng hào tử
Máu của người có đổ biển đông?
Nhưng thay đổi dù to hay nhỏ
Hãy bắt đầu từ những cá nhân
Mọi giải pháp nên đặt trên nhân bản
Của bốn vô lượng tâm và tha thứ bao dung
Ôi mọi pháp trùng trùng duyên khởi
Pháp Hoa Kinh bàng bạc muôn nơi
Tối trên đồi gió về xao xuyến
Nghe hư không tỏa ngát sương đêm.
Tu Viện Năng Nhơn, San Jose, CA
PHÚT GẶP EM
Sương sớm đọng cỏ già cao vút
Chợt thấy em ánh mắt nai vàng
Đôi mắt ấy long lanh thanh thoát
Giọt sương nào nắng loé vừa tan
Chưa nhìn anh sao em vội vã
Em đi rồi bỡ ngỡ hồn anh
Em chưa đi, chưa về, chưa ở
Mà đâu đây ngọt lịm tình anh.
Tu Viện Năng Nhơn, San Jose, CA