thơ Hàn Long Ẩn
Ru khúc ca dao
“Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Ngó về quê mẹ ruột đau chín chiều.”
Mơ màng khói lẫn trong sương
Ca dao ai hát còn vương trong chiều
Vẳng từ thăm thẳm cô liêu
Mẹ ơi có biết những điều con mong.
Một mình con khóc đêm trăng
Nhớ thương mẹ vẫn long đong quê nhà
Liếp rau đắng mảnh vườn cà
Lấm lem tấm áo ngày qua tháng ngày.
Đường đời con mãi mê say
Thèm có mẹ để cầm tay dặn dò:
“Qua sông thì phải lụy đò”
Vầng trăng khuyết nửa còn vò võ đưa.
Cánh cò cõng nắng cõng mưa
Mẹ tôi cõng cả bốn mùa gió sương.