Thơ Võ Quỳnh Uyển
NẮNG
1.
Chiều nay gió đi đâu?
Có về qua hiên nhỏ
Hay đã theo sông rộng
Để mất hút con tàu?
Chiều nay có trôi mau
Để ai đi tìm nắng
Ngẩn ngơ giữa câm lặng
Trong âm ỉ kiếm tìm
2.
Tâm trong như đôi mắt
Ngày kia lệ chực trào
Biển khơi thành muối mặn
Vầng trán rộng có đau?
Ta áp mặt ôm đất
Xin một chút lời câm
Đất vô tình rạn nứt
Lộ những vết đau thầm
3.
Chiều nhăn lên những vết
Dấu chân chim cuối mày
Ngày kia thành áo rộng
Không gió vẫn còn bay
Áo vàng đẫm màu nắng
Bước chân có quay về
Nụ cười có lung linh
Giữa muôn ngàn hạt bụi ?
4.
Núi suốt đời cứ cao
Biển suốt đời cứ mặn
Nợ nắng bao mùa nắng
Mỗi mùa một tiếng trao.