MÀU NẮNG SÂN CHÙA
Lam Khê
Sân chùa đầy nắng. Màu nắng tinh khôi của ngày mới.. Nắng lên cao. Bầu trời chuyển dần màu pha lê thấm tràn giọt nắng. Ngày mới bắt đầu với những tia nắng vàng ấm áp và khoảng không gian thoáng dậy mùi hương sen cỏ dại. Ngân nga tiếng ve sầu gọi hạ về xôn xao ngõ vắng.
Mùa hạ về. Màu nắng trưa hè như quả cầu rực lửa chói sáng cả nền trời xanh thẩm. Bầu trời tỏa rộng. Cây lá rũ mình. Mấy khóm hoa trước sân chùa cũng thu mình khép kín. Nắng hạ phơi bày sức sống cho ngày dài thêm ánh sáng. Rồi thì những cơn mưa cũng đến, vội vàng thoáng chốc, để lại mặt đường sũng nước. Cảnh sắc bên hiên chùa chơt như bừng sáng lên. Nắng soi mình yên ả dưới vòm cây. Nắng làm khô ráo mấy giọt nước long lanh đậu hờ bên rèm lá.
Một ngày mới với bao niềm vui cùng ý tưởng mới. Dưới bóng cây râm, bọn trẻ quanh làng thích tụ tập chơi đùa chạy nhảy. Chúng có mặt rất sớm ở chùa để phụ Sư thầy quét sân, nhặt lá. Công việc vừa xong là lúc các trò chơi tung hứng được bày ra. Tiếng cười trẻ thơ phá tan sự yên tịnh trong lành buổi sớm. Nhưng Sư thầy vốn hiền từ chưa bao giờ có lời quở trách. Sự đồng cảm yêu thương đã mặc nhiên chia sẻ và đón nhận tất cả. Đám trẻ nhà quê đến chùa để tận hưởng một mùa hè nghỉ ngơi thong thả. Màu da của trẻ đồng quê hòa cùng với đất trời nắng gió, đen chắc, khỏe khoắn mà vô tư vui nhộn.
Một thời tuổi học trò của tôi, của bạn đã từng gắn bó với ngôi chùa làng quê của mình như thế. Rồi theo dòng thời gian… chúng ta lớn lên, làm chứng nhân cho bao cuộc đời đổi thay dâu bể. Sự đổi thay từ môi trường sống bên ngoài, đã tác động ít nhiều đến nơi thờ tự tâm linh. Những ngôi chùa cổ kính rêu phong nay đã xanh màu ngói mới. Nhiều tôn tượng tháp đài được xây dựng lên. Không gian vườn chùa ngày càng thu hẹp dần. Hồ sen bị san lấp. Không còn cây cao vươn mình tỏa bóng. Không còn mùi hương sen thoang thoảng buổi trưa hè. Sân không còn lá. Nền gạch, đá hoa, cây cảnh, mỗi thứ đều mang đậm nét văn hóa nhà chùa thời hiện đại. Khách hành hương vãng cảnh chùa, người trầm trồ ngắm ngôi chánh điện vừa trùng tu uy nghiêm tráng lệ; Người thán phục nhìn bao quát nhiều công trình kiến trúc Phật giáo mang tầm cở thời đại. Thi thoảng ta cũng bắt gặp vài ánh mắt ngước nhìn xa xăm. Ánh mắt của người từ phương xa vừa trở về. Ngỡ ngàng vì sự thay đổi quá nhanh chóng. Chạnh lòng vì những giá trị tinh thần cũng thăng hoa theo nhịp sống đời thường. Tất lòng hoài cổ gợi lên bao nỗi niềm khắc khoải bâng khuâng. Ngôi chùa rêu phong đầy bóng nắng, vườn cây, ao sen đua nở suốt mùa hè. Tất cả chỉ còn là bóng sắc một thời… để thương nhớ vương vấn bên lòng.
Song ngôi chùa quê vẫn còn đó, ít nhất là trong tâm tưởng trở về của chúng ta. Những kẻ còn nhiều mê đắm theo vòng đời danh lợi đua chen. Nắng bên sân chùa vẫn dàn trải mênh mông như bao thuở. Không còn tiếng vui đùa ngẫu hứng của đám trẻ mục đồng chân đất. Thay vào đó là tiếng hát lời ca của đoàn chim Oanh Vũ áo lam. Cũng rộn ràng, cũng đầy những sắc màu tươi vui êm ả ngày vào hạ. Những vòng tay thân ái chan hòa theo nhịp bước du ca. Tuổi trẻ chứa chan niềm tin và hy vọng. Tuổi trẻ mang theo những gì sẵn có bên mình đi nối kết những bờ vui cho cuộc thế. Cuộc sống có muôn màu sắc lý lẽ, nhưng niềm tin chí hướng luôn có cùng một tiếng nói chung. Tiếng nói của chân lý ngàn năm vang vọng.
Mùa xuân qua đi. Nắng hạ lại trở về. Tôi và bạn hãy tận hưởng những giây phút bình yên ở một nơi nào đó trên khắp vòm trời này. Sau nhiều tháng bận rộn chuyện thi cử, học hành, mưu cầu công danh sự nghiệp… Mùa hạ về, là lúc để cho mình có được những giây phút tự do riêng một cõi miền. Một chuyến dạo chơi thư giản cùng không gian cây cảnh bên mái hiên chùa. Sân chùa dù thu nhỏ vẫn thoáng đãng mùi hương hoa lá và tĩnh lặng một chốn tôn nghiêm. Cây bồ đề bên ường rào vẫn còn đó, gốc rễ to lớn xù xì, duy cành lá bị cắt tỉa cho gọn lại. Chúng ta hãy đến ngồi bên gốc cây đợi gió về và lắng lòng theo lời kinh chiều ngân nga êm ả. Bên trong chánh điện, vài chú đạo nhỏ đang ngồi đọc kinh. Ngoài hành lang, mấy cô cậu học trò ngồi quanh quẩn học bài. Thỉnh thoảng chúng xoay qua nói chuyện cười đùa ra chiều đắc ý. Tiếng cười nói se sẻ làm không gian cửa thiền thêm phần lắng dịu yên hòa.
Bất chợt có tiếng chim hót vang đâu đó dưới táng cây bồ đề. Đôi khi ta cứ ngỡ các loài chim đã tìm đến những chân trời có nhiều cây xanh nắng gió hơn. Vậy mà chỉ một vài nhánh lá trổi mầm, chim đã quay về làm tổ chung sống yên vui hòa nhã. Nắng bên sân chùa, dù nồng nàn hay nhạt màu cũng sưởi ấm cho bao tâm hồn lạc lỏng xa xôi, là nơi chốn bình yên để muôn loại chúng sanh quay về nương tựa.