Thơ DIÊU LINH
Lục Bát Chân Như
Tầm Sư
Sớm mai, lên núi tìm sư
Đường mây ẩn hiện Chân Như bước vào
Hương trầm quyện cõi thanh tao
Chú tiểu quét lá chùa sau vô phiền
Sư đang nhập thất tịnh thiền
Bên thềm chánh điện, an nhiên chờ người…
Kiến Sư
Sư ra, điểm một nụ cười
Rừng rơi hoa nắng, diệu ngời chim muông
Tháp trưa gợi mấy tầng chuông
Lắng giòng tâm thức, tỉnh nguồn suy tư
Bên sư, nếp áo dung từ
Trà nâng thơm chén, lòng thư thái long
Thỉnh Sư
Hỏi sư, giữa cuộc tang bồng
Biết đâu là nẻo tịch không, quay về ?
Sư rằng: đi - lạc lối mê
Không đi là đã đề huề, ở đây
Nghe sư, lòng hết đắm say
Chiều lam buông nhẹ, ơn thầy khai tâm
Kiếu Sư
Vách đêm vọng tiếng thâm trầm
Một ngón tay chỉ trăng rằm hôm xưa
Ánh chân nguyên đã rạng chưa ?
Vén màn u tối, dạ thưa, thấy rồi
Kiếu sư, con phải về thôi !
Sát-na thức tỉnh, luân hồi...dần xa...