Thư tòa soạn số 154
(tháng 09.2024)
TRĂNG XƯA
Tóc nào rơi rụng những thu qua
Nhớ nhà, buồn lặng phương trời xa
Lá úa lắt lay chiều mây bạc
Thu về lồng lộng bóng trăng xưa
Đường trần bụi vướng nhiều hơn lệ
Gió chướng đêm dài đã tịnh yên
Một thời ngang dọc không chợp mắt
Nay về tĩnh tọa, lòng an nhiên.
Lão-bệnh đây rồi, quen rồi nhỉ
Gặp nhau bao kiếp lạ chi đâu!
Bên rừng đếm lại bao nhiêu lá
Tay không, trí rỗng, tâm vô cầu.
Trăng ngang đỉnh núi, mây không vướng
Vằng vặc ánh vàng trải đêm thâu
Bao thu đi-lại thường vô tướng
Ngại gì sóng cả vờn biển sâu.
TRỞ LẠI TRANG HỘP THƯ TÒA SOẠN